Hello world,
For the past couple of days, I’ve been so numb with all of the police brutality and mistreatment of Blacks. As I questioned my understanding of the situation, I dived into educating on prejudice and microaggressions. I want to help and contribute through my platform. I decided to leverage my ability to speak and write fluently in Vietnamese, to translate the dialogue that has been happening with Black Lives Matter and diving into why it is important. So if you have a Vietnamese friend in your life that needs to hear this, please share it with them.
Trong vài ngày qua, mình đã rất nảng với tất cả sự tàn bạo của cảnh sát và sự ngược đãi đối với người da đen. Mình đã đặt nhiều câu hỏi cho bản thân là đã đủ hiểu biết chưa để đưa ra sự suy nghĩ của mình, và điều này đã đẩy mình đi sâu vào việc tự tìm hiểu về những việc định kiến và vi phạm nhắm vào cộng đồng người da đen. Mình muốn giúp đỡ và đóng góp cho phong trào Black Lives Matter, nên đã quyết định tận dụng khả năng nói và viết thành thạo tiếng Việt của mình, để đưa những đoạn hội thoại đã xảy ra với Black Lives Matter và đi sâu vào lý do tại sao phong trào này lại quan trọng với nhiều người. Vì vậy, nếu bạn có bạn bè hoặc gia đình Việt Nam, và muốn họ hiểu rỏ hơn thì hãy chia sẻ blog này với họ.
Background
On May 25th, 2020, George Floyd, an unarmed Black man was killed after police office knelt on his neck for almost 9 minutes. In his video, he was letting them know that he couldn’t breathe but he was ignored and handcuffed to the ground. The police made no effort to revive him until the paramedic arrived. His wrongdoing? Suspicion of passing a counterfeit bill.
Vào ngày 25 tháng 5 năm 2020, George Floyd, một người đàn ông da đen không vũ trang đã bị giết sau khi một cảnh sát quỳ trên cổ trong gần 9 phút. Trong video của mình, anh ta đã cho họ biết rằng anh ta không thể thở nhưng anh ta bị phớt lờ và bị còng tay xuống đất. Trong những phút cuối, cảnh sát đã không nỗ lực hồi sinh anh ta cho đến khi nhân viên y tế đến. Việc làm sai trái của anh ấy? Anh ta bị nghi ngờ là sử dụng tiền giả.
Last year, the city of Charlotte was shaking to its core when a gunman opened fire on the UNC Charlotte campus, killing three students, leaving many others injured physically, and thousands scarred mentally. The white gunman was arrested and escorted off campus by police. He pleaded guilty and went to jail for life after robbing a city of its peace.
Năm ngoái, thành phố tôi đang sống, Charlotte, đã run rẩy đến tận cùng khi một thanh niên nổ súng vào khuôn viên trường đại học UNC Charlotte, giết chết ba sinh viên, khiến nhiều người khác bị thương. Hôm đó cũng là ngày học cuối cùng trước khi mùa thi bắt đầu. Người nổ súng là Mỹ Trắng, đã được cảnh sát bắt giữ và hộ tống ra khỏi khuôn viên trường. Hắn ta đã nhận tội và ngồi tù suốt đời sau khi cướp đi sự thanh bình của cả một thành phố. Nếu mà là người da đen hoặc là Châu Á, mình nghĩ là đã không còn mạng để được vào tù.
I couldn’t help but feel angry when these two occurrences happened. Why is there a difference in treatments when the crimes committed were nowhere the same?
Mình không thể không phẩn nộ trước hai sự việc này xảy ra. Tại sao lại có sự khác biệt trong phương pháp duy hành pháp luật dù hai tội đã gây ra không hề giống nhau?
I came across many different stories about microaggressions against the Black community. Mothers having to educate their children on how they should respond when getting pulled over by police. Black shoppers being followed and looked down on at grocery stores. The racism that stemmed from prejudice and stereotypes also passed on from old generations to the younger ones.
Mình đã bắt gặp nhiều câu chuyện khác nhau về những việc vi phạm nhắm vào cộng đồng da Đen. Các bà mẹ phải giáo dục con cái về cách họ nên phản ứng khi bị cảnh sát tấp vào lề. Nhiều người còn bị theo dõi và bị bất kính khi đi ngoài đường. Chủ nghĩa phân biệt chủng tộc, nói đơn giản là kỳ thị, xuất phát từ định kiến và định kiến cũng được truyền từ thế hệ cũ sang thế hệ trẻ.
As an Asian American, I sympathized with the Black community, since I too was a victim of racism. Our community also faced much racism during war times and currently with COVID 19. However, I recognize the privileges that I do have as an Asian American since I have never been subjected to such toxic treatments. And I encourage others like me to wake up and check our own privilege and judgments.
Là một người Mỹ gốc Á, mình đồng cảm với cộng đồng người da đen, vì cũng từng là nạn nhân của nạn phân biệt chủng tộc. Cộng đồng Châu Á cũng phải đối mặt với nhiều sự kỳ thị chủng tộc trong những thời chiến tranh và hiện tại với COVID 19. Tuy nhiên, mình nhận ra những đặc quyền mà mình có. Nhưng chưa bao giờ phải chịu những điều bạo hành như vậy. Và mình khuyến khích những người khác như mình cũng nên kiểm tra đặc quyền của bản thân để giúp đở những người không có tiếng nói.
Especially for older generations and fellow Vietnamese in other countries, these conversations are becoming more important as the media has painted this movement into violent riots. Some of these riots were instigated by the police so they can have a reason to launch attacks on protestors. Peaceful demonstrations are things they don’t show on the media.
Đặc biệt đối với các thế hệ lớn tuổi và đồng bào Việt Nam ở các quốc gia khác, những cuộc trò chuyện này đang trở nên quan trọng hơn khi các phương tiện truyền thông đã biến phong trào này thành những cuộc bạo loạn dữ dội. Một số trong những cuộc bạo loạn này đã bị cảnh sát xúi giục để họ có thể có lý do tiến hành các cuộc tấn công vào người biểu tình. Những cuộc biểu tình ôn hòa là những điều họ không thể hiện trên phương tiện truyền thông.
So the next time our parents want to start judging and condemning the Black community, remember our own community also faced racism upon our arrival after the war. We are all minorities and we need to stand together. Microaggression and prejudice talk about blacks are not acceptable, awareness leads to better dialogues and ultimately behaviors. The color of our skins should not be used to dictate our treatments for each other.
Vì vậy, nếu bạn nào có phụ huynh, thì cũng nên chia sẻ, để cha mẹ chúng ta tránh phán xét và lên án cộng đồng da Đen, hãy nhớ rằng người Châu Á đã và đang phải đối mặt với nạn phân biệt chủng tộc. Da vàng, nâu hoặc đen, đều được coi là thiểu số và chúng ta cần phải đứng cùng nhau. Vi phạm và định kiến nói về người da đen không nên được chấp nhận, những nhận thức tốt sẽ dẫn đến hiểu biết và đồng cảm sẽ đưa các cuộc đối thoại tốt hơn và cuối cùng là hành vi tôn trọng. Màu da của chúng ta không nên được sử dụng để xác định xem chúng ta có xứng đáng được bình đẳng hay không.

One thought on “Translating the Dialogue: Taking A Stance”